Tiểu Hắc nằm trên giường nắm chặt lấy góc chăn, tình hình bây giờ thực sự phải nói là tiến thoái lưỡng nan.
Cô không muốn ở trong này với hắn, nhưng nếu ra ngoài thì đám mèo con kia sẽ xơi tái cô mất.
Chậc, ở lại thì bị hắn nuốt chửng, có nên đánh ngất hắn hay không?
Nghĩ là làm, cô gái nhỏ giơ tay nhắm thẳng vào gáy người đàn ông rồi dứt khoát xuống tay, lợi dụng hắn đang say sưa chôn đầu vào hõm cổ trắng noãn, nhưng hắn là ai chứ?
Xích Diễm từ năm 12 tuổi đã ở trên chiến trường, các giác quan đều được tôi luyện đến độ nhất định. Vậy nên hắn nhạy bén vô cùng, nhanh chóng bắt lấy cổ tay mảnh khảnh, ghì xuống dưới giường.
Gương mặt cô gái nằm bên dưới đỏ bừng bừng, khó khăn thở dốc, ai oán liếc hắn. Người đàn ông rướm người lên thỏ thẻ vào tai cô khiến cho Tiểu Hắc vừa nhột vừa ngứa nhưng chẳng thể làm gì được.
" Em thật tàn nhẫn mà\~".
" Đã được rồi chứ, bấy nhiêu đây đủ để lại mùi của anh rồi, tránh ra".
" Ta không chắc chắn lắm".
Cô gái nhỏ nhíu mày:
" Có ý gì?".
Xích Diễm trơ tráo mà nói:
" Đã làm thì thêm chút nữa vẫn hơn, nếu mùi để lại quá ít thì ta không đảm bảo em còn lành lặn đâu\~".
Nói xong, hắn cúi đầu cắn nhẹ vào chiếc cổ mảnh khảnh của cô, Tiểu Hắc rùng mình một cái, mọi nơi trên cơ thể đều bị hắn chạm qua không bỏ sót chỗ nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893269/chuong-29.html