Không cần diễn tả cũng biết gương mặt của cô lúc đó xanh cỡ nào, người đàn ông chẳng thèm nhìn xem xung quanh có người hay không, ôm lấy cô rồi hít hà hít hà đi vào bên trong đại điện, hắn ôm lấy cô rồi ngồi ở trên một cái bệ cửa sổ thật to gục đầu vào vai, lúc đó cô đương nhiên muốn đấm hắn vài cái rồi bỏ trốn nhưng vòng tay kia cứ siết chặt khiến cho cô thở cũng cảm thấy khó khăn huống chi là giãy giụa.
" Bỏ... ra..." - Tiểu Hắc dùng hết sức mà lên tiếng.
Người đàn ông thở ra một hơi dài rồi tiếp tục ôm, hắn nhỏ giọng:
" Nạp năng lượng đã, lát nữa ta có việc phải ra ngoài, sẽ nhớ em chết mất".
"Vậy thì chết đi!".
Xích Diễm cười phì:
" Chỉ mới có ngày thứ hai thôi mà đã xưng hô trống không rồi, ít ra cũng nên cung kính giống như lần đầu em biết ta là 'goàng tử' chứ\~".
" Nói chuyện bình thường thì ngài không chịu được chắc? Làm ơn bình thường giúp tôi đi".
" Hu\~" - Hắn nghe tai này rồi lọt qua tai kia, cúi đầu vào cổ cô hừ hừ rên.
Cái bệ quá cao, hắn có thể chống chân tới nhưng còn cô thì không, vậy nên có chút không thoải mái, đã vài lần thử xê dịch, cho đến khi cảm nhận được vật gì đó lại chọc chọc vào mông thì cứng đờ như khúc gỗ, Tiểu Hắc nuốt một ngụm nước bọt rồi lắp ba lắp bắp:
" Ngươi... ngươi ngươi ngươi...".
Hắn áp má vào má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893250/chuong-38.html