Tiểu Hắc ngồi ở đại điện ăn giữa chừng thì hắn xuất hiện, nhưng khác với hình ảnh oai phong trước đó, lần này Lương Tri dìu hắn hệt như đang dìu một ông cụ toàn thân run rẩy, Xích Diễm nhìn cô đang ăn ngon lành, chẳng thể nói được lời nào, ngồi xuống bên cạnh rồi dùng bữa.
Cô cho một miếng bánh mì vào miệng rồi nói:
" Sủng ái cả một dàn hậu cung, điện hạ đúng là sức lực dồi dào khiến cho người ta nể phục".
"..........".
Hắn không nói gì, tập trung mà ăn.
Dưới sự tác động của cỏ mèo, những con báo như mất hết lý trí xông tới bao vây hắn, nhất là Bát Giới, mập như heo còn dùng cái thân hình đó đè lên người hắn. Khả Diệu bình thường không thích chung đụng với báo khác mà lần này lại không ngăn cản, cả 9 con vây quanh hắn trên cái giường tròn.
Xích Diễm nhớ mãi những ánh mắt né tránh, những cái lắc đầu ngao ngán của kẻ ám sát đang nấp bên ngoài, chưa bao giờ hắn lại cảm thấy bản thân bất lực đến mức phải nhận lấy sự đồng cảm của người khác như thế.
Cả cơ thể của hắn mệt mỏi và run rẩy không thôi, thức cả đêm vật lộn với 9 con giặc thì làm sao còn hơi sức?
" Điện hạ quả nhiên không thiên vị bất kỳ ai, sủng ái đều 9 bảo bối tâm can, mối quan hệ này tôi đúng là không có chỗ để chen chân vào" - Tiểu Hắc vẫn ngồi bên cạnh mà nói.
Tam hoàng tử sau khi ăn xong, mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893239/chuong-43.html