Lương Tri sau khi tiễn người rời khỏi thì đi vào trong, chỉ thấy Xích Diễm ngồi ở đại điện không vui thở dài:
" Lần sau nếu như cô ta có đến thì cứ bảo ta không có ở đây. Thật là, sao không đi đeo bám hai người anh trai kia của ta mà cứ bám dính không chịu buông như thế? Chậc, đúng là quá ưu tú cũng không phải là điều tốt mà".
" .........." - Lương Tri hít vào một hơi rồi lãng sang chuyện khác:
" Điện hạ, tôi cho người đem thức ăn lên nhé".
Người đàn ông xua xua tay ý bảo hãy làm đi, anh cúi đầu chào rồi lui ra bên ngoài.
Lúc đó, Tiểu Hắc đang đứng nép vào góc tường tay nắm chặt thành đấm, cố khích lệ bản thân.
- Mày làm được mà, chỉ cần làm tốt thì chắc chắn hắn sẽ chán ghét ngay thôi. Đừng có lo lắng, hơi ghê tởm chút xíu thôi, sẽ rất nhanh được thảnh thơi thôi.
Lúc dùng bữa, sau một hồi đấu tranh nội tâm gay gắt thì cô quyết định bỏ một miếng thịt nướng vào đĩa của hắn, Xích Diễm hơi nghiêng đầu, không chớp mắt nhìn miếng thịt rồi lại chậm rãi nhìn sang cô, nhỏ giọng:
" Em không thích món này à?".
Tiểu Hắc vốn không giỏi nói dối, cắm cúi ăn rồi đáp:
" Ngon mới cho đấy".
Người đàn ông nhìn chăm chăm vào cô với vẻ mặt khó hiểu nhưng rất nhanh cũng cùng dùng bữa.
Điều này khiến cho Tiểu Hắc có phần vui sướng, nếu là như bình thường thì hắn sẽ giãy nãy đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893235/chuong-46.html