Tiểu Hắc sẵn tiện đang cầm trên tay thanh kiếm, phóng thẳng về phía tam hoàng tử rồi thét:
" Chết đi!!!".
Lần này thanh kiếm sượt nhẹ qua làm đứt vào sợi tóc đen nhánh của người đàn ông khiến cho hắn dừng cước bộ rồi xoay sang nhìn cô:
" Trình độ ném thính của em ngày càng lên tầm đó. Nhìn thấy em nhiệt\~ tình theo đuổi đến thế này khiến ta có chút 'gung ghinh' nhưng mò ta chưa có đổ đâu''.
Bí mật của cô bị Xích Hương Hương biết rồi, 20 năm qua vẫn bình yên cho đến khi gặp hắn thì số người biết được bí mật ngày càng tăng. Tên khốn này đúng là kiếp nạn.
Tiểu Hắc xoay người bỏ đi, giờ đây cô không muốn nhìn thấy hắn nữa, sự bực dọc tăng lên không được giải toả khiến tâm trạng càng thêm tồi tệ, vậy nên chỉ có thể đến sân tập luyện đến khi mệt để quên đi cơn tức giận này.
Người đàn ông vốn định đi theo nhưng lại có tin báo ở phía hoàng cung phải đến đó ngay lập tức, thôi thì khi nào về sẽ an ủi cô sau vậy.
Không bị bám lấy, Tiểu Hắc thoải mái luyện tập.
Đã hơn một tuần cô ở nơi này, người hầu lúc đầu còn không biết cô vì sao lại bị bắt đến đây, còn nghĩ hẳn là vì đắc tội với hắn cho nên mới phải ở nơi này chịu phạt, nhưng sau đó liền cảm thấy hình như không phải.
Thỉnh thoảng sau khi làm xong công việc thì họ sẽ tụ tập ở một nơi yên tĩnh để trò chuyện:
''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893195/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.