Trong căn phòng tràn ngập tiếng thở dốc của cô gái cùng với người đàn ông, tam hoàng tử vài vùi đầu vào giữa hai chân cô gái thêm hai lần nữa mới có thể khiến cô thoả mãn mà thiếp đi.
Tiểu Hắc nằm trong vòng tay của hắn ngủ say khoing còn biết trời đất, trên gương mặt vẫn đỏ hồng và mang chút uỷ khuất vì bị khinh bạc, hắn ôm cô đầy dịu dàng rồi mỉm cười thì thầm:
'' Ta mà cho vào thì ngày mai em sẽ chém\~ chết ta mất''.
Bình thường cô đã ghét hắn đến mức chỉ cần nghe thấy tiếng bước chân liền xoay người bỏ chạy, nếu như hắn nhân lúc cô gặp khó khăn mà giở trò thì có khi ngày mai tỉnh dậy cô sẽ bất chấp tất cả mà cuốn gói chạy về Đế Quốc, nếu như thế thì khổ cho hắn lắm.
Xích Diễm đắp chăn lên cơ thể trần trụi của cô gái, rất hài lòng ôm lấy rồi đi ngủ mà dường như chẳng nhớ đến bất cứ việc gì.
Chỉ tội ai kia đang thúc ngựa đi tìm kiếm nữ bác sĩ khắp nơi, Lương Tri ai oán ngầm gào thét:
- Điện hạ ơi là điện hạ, Công Quốc trọng nam khinh nữ đâu phải ngài không biết, ngài bắt tôi đi tìm nữ bác sĩ thì tôi biết tìm ở đâu bây giờ?!!!
......................
Sáng hôm sau cô gái bị tiếng động ồn ào gây ảnh hưởng mà phải mở mắt dậy, Tiểu Hắc khó chịu thở dài tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, tầm mắt vẫn còn khá mơ hồ chưa nhìn rõ, chỉ thấy có gì đó lọt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893181/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.