Cô gái nhỏ cưỡi ngựa rồi cố dẫn dụ kẻ nào đó ra xa như sợ người khác nhìn và nghe thấy cuộc nói chuyện, đến gốc cây lớn cô xoay lạii rồi sừng sộ:
" Rốt cuộc anh định nói gì đó lung tung với công tước?!".
Xích Diễm nhìn cô sau đó nghiêng nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu, hắn gãi gãi chóp mũi có hơi ngứa ngáy rồi trả lời cô:
" Đâu có, chỉ là bàn về một số việc quan trọng thôi mà, em sao thế?".
" Anh nghĩ chỉ cần nói bàn việc quan trọng thì tôi đây không dám hỏi nữa có đúng không, đừng có mà giở trò, dù có làm gì thì tôi cũng không ở lại nơi này đâu".
Người đàn ông lúc này dường như nhận ra được gì đó rồi, hắn che miệng phì cười, cô gái đối diện đang tức lại càng thêm tức giơ roi ngựa lên như muốn vung vào hắn nhưng cô cố nén lại, Xích Diễm lại cười lợi hại hơn, hắn ôm bụng cúi đầu, cả cơ thể run run:
" Haha, ặc... cười chết mất... em... em nói... nói cái gì vậy hỏ?".
Tên khốn này đã âm mưu làm bậy mà bây giờ lại tỏ thái độ này, xem cô như trò chơi có đúng không?
Tam hoàng tử lau lau nước mắt vì cười nhiều mà chảy ra rồi cố gắng giải thích:
" Ta đúng là thích em, nhưng mà ta cũng không biến thái đến mức dùng cường quyền ép bức nha~".
Dường như Tiểu Hắc hoàn toàn không tin, cô nhíu mày cau có:
" Vì đem tôi về đây, trước đó anh cũng dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893138/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.