Dưới góc hiên nhà, Hy Y và Văn Thành ngồi trên chiếc xích đu, trước mặt là một vườn hoa lưu ly. Hy Y dựa đầu vào vai anh, hai bàn tay mười ngón đan nhau siết chặt.
"Văn Thành..."
"Hửm!"
"Nếu có một ngày em đột ngột biến mất thì sao?"
"Thì anh sẽ đi tìm em."
"Nếu như không tìm được thì sao?"
"Chân trời góc bể, chỉ cần em còn sống trên đời này thì anh nhất định sẽ tìm được em."
Một lời nói ra, hứa không thay đổi. Cô là người đầu tiên anh yêu, cũng là người đầu tiên anh muốn bảo vệ. Nếu có một ngày cô thật sự biến mất, cùng trời cuối đất anh cũng quyết tìm cho bằng được cô.
"Hy Y, đừng rời xa anh được không?"
"Đời này không gả cho anh em cũng sẽ không gả cho bất cứ một ai khác."
"Ngốc! Nếu như có một người khác khiến em hạnh phúc hơn thì anh sẽ..."
"Sẽ thế nào?"
"Sẽ đưa em đi trốn."
Nếu thật sự bắt anh phải rời xa cô, thì anh nhất định sẽ đưa cô đi thật xa khỏi nơi này. Đi đâu cũng được, chỉ cần có cô thì nơi đó chính là tổ ấm.
Bầu trời đêm lấp lánh những ánh sao, dưới mái hiên nhà bên vườn hoa lưu ly tím, đôi tình nhân trẻ trao nhau chiếc hôn đầu tiên đầy hạnh phúc. Cả đời này, anh chẳng muốn yêu ai khác ngoài cô. Cả kiếp này, cô chẳng muốn gả cho ai khác ngoài anh...
_______________
Hai ngày sau...
Tiêu Yến cùng Hàn Thước trở về Đồng Hoạ để dự lễ cưới của Ý Nhu và Triết Diễn. Cô vừa mừng lại vừa lo. Mừng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/778522/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.