[ Hàn tổng! An Hạ vẫn còn sống.]
Bàn tay cầm điện thoại của Hàn Thước siết chặt lại. An Hạ... vẫn chưa chết. Anh lập tức gọi điện thoại cho Văn Thành.
"Cậu đang ở đâu?"
"Quán Lưu Ly!"
"Quán Lưu Ly?"
Âu Dương Tử nghe vậy thì liền chen ngang vào.
"Là quán cà phê của Tiêu Yến."
"Văn Thành! Ở đó đợi tôi."
Tắt máy, đôi mắt lạnh lùng của Hàn Thước nheo lại đầy nguy hiểm. Âu Dương Tử nhìn thấy biểu cảm này thì cũng phải giật mình.
"Nè sao vậy?"
"An Hạ chưa chết!"
"Cái gì? Cậu nói cái quỷ gì vậy? Chẳng phải là cậu đã đích thân đưa cô ấy đi an táng sao?"
"Tôi cũng đang muốn biết câu trả lời. Chúng ta tới đó thôi."
Bóng dáng cao lớn của hai người đàn ông bước đi ra khỏi quán bar. Chiếc xe sang trọng lao nhanh như gió trong dòng xe tấp nập của thành phố Đồng Họa.
____________
Sau khi An Hạ và Lữ Kính Tâm rời đi, trong quán chỉ còn lại một mình Hy Y, cô hít sâu một hơi, yên lặng nhìn theo bóng hai người đang đi xa dần rồi khuất hẳn. Có lẽ vị khách kia cũng đã đi rồi, cô cũng phải đóng cửa quán thôi.
Hy Y xoay người lại liền va vào thứ gì đó cứng nhắc khiến cô theo quán tính mà bị ngã về sau. Một bàn tay đưa ra nắm lấy bàn tay nhỏ của Hy Y kéo cô về phía mình. Cả cơ thể cô gái nhỏ nằm trọn trong vòng tay anh. Vài giây ngắn ngủi, Hy Y và Văn Thành đối diện nhau, cô chớp mắt nhìn anh, anh lại nhìn cô không chớp mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/778504/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.