"Tôi bị hạ thuốc rồi."
Câu nói của anh đánh lên một hồi cảnh báo trong lòng cô. Tiêu Yến buông anh ra, đưa đôi mắt phòng bị nhìn về phía anh.
"Còn không mau đi mở nước!"
"Được... được... tôi đi liền."
Vòi nước trong phòng tắm bật mở, Tiêu Yến chạy ra ngoài đỡ anh vào trong.
"Ra ngoài!"
"Tôi ở bên ngoài đợi anh. Có gì cứ gọi tôi."
Cô bước ra ngoài, cánh cửa phòng tắm mạnh mẽ đóng lại. Tiếng nước trong phòng tắm vẫn chảy không dứt, Tiêu Yến ở bên ngoài bứt rứt không yên. Cô đi qua đi lại trước cửa phòng tắm, trái tim cứ đập mạnh liên hồi.
Hơn ba mươi phút trôi qua mà Hàn Thước bên trong vẫn chưa có ra ngoài, tiếng nước chảy cũng chưa hề dừng lại. Tiêu Yến sốt ruột gõ cửa.
"Anh sao rồi?"
Không có tiếng trả lời. Cô vặn tay nắm cửa thì mới biết cửa bị khoá bên trong. Tiêu Yến lại càng thêm hoảng loạn, liên tục đập cửa gọi anh.
"Nè! Anh sao rồi? Mở cửa ra đi. Hàn Thước!"
"Cô cút ra ngoài đi!"
"Anh cứ ngâm nước như vậy sẽ cảm lạnh đó, mau mở cửa ra đi, tôi đưa anh đi bệnh viện."
"CÚT!"
Thanh âm phát ra vô cùng lớn lại mang theo cả sự tức giận. Tiêu Yến mím môi, quay lưng chạy ra khỏi phòng.
Không còn nghe tiếng cô nữa, Hàn Thước đoán cô đã đi rồi. Như vậy cũng tốt...
Một lát sau, cánh cửa phòng tắm bị cô mở ra, ánh mắt hoảng sợ nhìn người đàn ông đang ngâm mình trong bồn tắm. Bây giờ đã hơn mười giờ đêm, nhiệt độ ở Đồng Họa này chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/252362/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.