Edit: Mạc Tử Thiên (Chỉ có trên wattpad.com)
"Cậu ấy quá mệt mỏi."
Dù đây là thần minh của một thế giới nhỏ, thì vẫn là thần minh. Thiệu Dĩ Ninh hao hết sức lực, rơi vào trạng thái tự phục hồi.
Sau khi xem xét tình trạng của Thiệu Dĩ Ninh, thần minh chỉ im lặng nhìn.
Già Lâu trầm mặc ôm chặt Thiệu Dĩ Ninh vào lồng ngực.
Hồi lâu sau, Thiệu Dĩ Ninh chậm rãi tỉnh dậy, còn có chút mờ mịt.
Sao trước mắt đột nhiên tối sầm như vậy? Trời tối sao?
Không, không, nghĩ lung tung gì vậy.
Sau đó, cậu ngẩng đầu lên và thấy đôi mắt màu xanh lục ôn nhu của Già Lâu.
Hơn nữa, hiện tại Già Lâu dường như đang ở hình người.
Không có đuôi, tai cũng là tai người. Thoạt nhìn... rất đẹp trai.
Không biết là trùng hợp hay cố ý, Thiệu Dĩ Ninh hiện tại mới chú ý tới Già Lâu hiện đang mặc áo sơ mi xanh biển và quần dài màu đen, hoàn toàn phô diễn mị lực của anh. Tóc đen dài hơi lòa xòa trên trán và vai, càng tăng thêm phần dã tĩnh không kiềm chế được.
Thiệu Dĩ Ninh nhìn chăm chú, bất tri bất giác xem đến ngẩn người --- bên cạnh có người ho khan một tiếng.
... Dù là thần, hắn kỳ thật cũng muốn xem chuyện bát quái, nhưng hiện tại không phải lúc.
Thiệu Dĩ Ninh: Quên còn có người bên cạnh.
Mặt cậu hơi đỏ.
Mèo con... à không, Thiệu Dĩ Ninh ngượng ngùng bò dậy, tay lại vô tình chạm vào ngực Già Lâu. Già Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-tren-dai-thao-nguyen/3540980/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.