Edit: Mạc Tử Thiên (Chỉ có trên wattpad.com)
Bài xích như vậy sao?
Nhưng mà, lão tổ mẫu nhớ rõ câu chuyện xưa đó nhất, những con vật khác chỉ cái biết cái không, muốn lấy được tin tức hoàn chỉnh nhất, cậu phải tìm hiểu từ nguồn gốc, tận lực lấy được càng nhiều manh mối.
... Ví dụ như Barkley, cũng chỉ nhớ được hai câu.
Được da lông ấm áp ở bụng báo đen bao vây, Thiệu Dĩ Ninh dần dần ấm lên, suy nghĩ nói: “Nếu không, anh dẫn bọn tôi qua đi, chúng tôi hỏi một chút, nếu bà ấy vẫn không thích chúng tôi thì lại nghĩ biện pháp khác.”
Đồ Tư chần chờ.
Hắn rất muốn giúp đỡ, nhưng lão tổ mẫu bên kia...
Ở gia tộc voi, ai cũng tôn kính lão tổ mẫu, không ai được bất kính!
Lão tổ mẫu là một lão tổ mẫu tốt, sống đến tuổi kia, cơ bản tất cả voi đều sẽ tôn trọng bà, xem bà như trưởng bối.
Ở nhóm động vật ăn cỏ, bà rất có uy vọng.
Cái mũi dài của Đồ Tư gãi gãi đầu trong chốc lát, rồi lại gãi mặt, một lát sau hắn cứ như đã hạ quyết định gì đó: “A Ninh, ngươi đã mở miệng nhờ ta, thì ta nhất định sẽ hỗ trợ.”
“Như vậy đi, ta mang các ngươi đến nơi ở của đàn voi, nói với lão tổ mẫu một tiếng. Nếu bà đồng ý, các ngươi liền đi vào, thế nào?”
Cũng được, đến trước đã rồi hẵng nghĩ cách.
Mèo con gật đầu, vừa muốn nói chuyện cùng báo đen, Đồ Tư lại nói: “Ai nha, Già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-tren-dai-thao-nguyen/3465287/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.