Edit: Mạc Tử Thiên   
Hình người. 
Cảm giác đau đớn đột nhiên biến mất --- thì, thì ra là vì nguyên nhân này mà mới đau đớn sao? 
Cậu kinh hãi giơ tay, nhìn thấy năm ngón tay thon dài cùng da thịt trắng bóng loáng, thậm chí có chút không dám tin tưởng. Nhưng ngay sau đó, cậu lập tức nghĩ đến một vấn đề khác --- 
Một vấn đề cực kỳ nghiêm túc. 
Thiệu Dĩ Ninh ngẩng đầu, tóc bạc mềm mại rối tung trải dài sau lưng, hai lỗ tai hình tam giác thuộc về mèo vươn ra từ đỉnh đầu, theo tâm tình của chủ nhân mà đong đưa bất an. Đôi mắt xanh thẳm vẫn trước sau như một, càng nhiều thêm vài phần linh động. Cậu thầm nuốt nước miếng, chần chờ nhìn về phía báo đen. 
Sẽ, sẽ không cho rằng cậu là quái vật đi... 
Cậu đã sớm nghiệm chứng qua, nơi này tuyệt đối không có nhân loại --- đừng nói là nhân loại, đến cả tổ tiên của nhân loại là vượn cũng không có. 
Có một lần, Mẫu Sư từng nhắc tới một động vật giống khỉ đầu chó, nhưng lại khác xa với trí nhớ của cậu nên không có khả năng cùng một giống loài. Ở chỗ này, nhóm mèo lớn của miêu ô tộc cùng nhóm sói ngao ô tộc chính là sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn. 
... Cho nên, Già Lâu sẽ nhìn cậu như thế nào? 
Là hoài nghi, kinh hãi, khiếp sợ? Hay là chán ghét, xua đuổi, bài xích? 
Giờ khắc này, Thiệu Dĩ Ninh vậy mà cực kỳ thấp thỏm. 
Sau đó, báo đen đến gần. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-tren-dai-thao-nguyen/3415802/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.