Thiệu Dĩ Ninh sống không còn gì luyến tiếc, cậu bị kẹp ở giữa một đám sư tử con vừa mới sinh ra không lâu, tiến hay lùi đều không được.
Đàn sư tử có thói quen phân công công việc, một bộ phận sư tử cái ra ngoài đi săn, phần còn lại ở lại nhà chăm sóc hài tử. Giờ khắc này, cậu thấy có sư tử cái nằm xuống tính cho sư tử con ăn, một đám bay nhanh lại đó, tụ thành một cục, bắt đầu xếp hàng ăn cơm chiều.
Thiệu Dĩ Ninh ở giữa một đống cục lông, bị xóc tới đảo đi, cọ xát liên tục.
Có, có lông mềm mềm...
Cậu thiếu chút nữa tắc thở, nhưng lại có một cảm giác sung sướng khi được một đám lông xù xù vây quanh. Ngay lúc này, bụng của mèo con kêu một tiếng --- đi vào nơi đây cả ngày, cậu còn chưa được ăn gì đâu.
Động vật họ mèo đều chỉ ăn thịt. Thiệu Dĩ Ninh cũng biết, so với việc phải ăn thịt sống, hiện tại uống sữa vẫn là lựa chọn dễ tiếp thu hơn.
Hơn nữa, Mẫu Sư đang dùng ánh mắt tràn ngập mẫu tính, thương tiếc vô cùng mà nhìn chằm chằm cậu, thúc giục cậu mau đi uống sữa mẹ.
"Uống nhiều sữa, ăn nhiều cơm mới có thể trở nên cao lớn!"
Ý là đang nói, đừng nghĩ rằng mình là mèo gì đó, con không phải!
Thiệu Dĩ Ninh:... Tôi thật sự là mèo!
Cậu dở khóc dở cười, nhưng đói khát rất nhanh đã chiếm cứ tinh thần cậu, Thiệu Dĩ Ninh thử thăm dò đi về phía trước, hút một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-tren-dai-thao-nguyen/2629559/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.