Sau khi trúng đích, Thiệu Dĩ Ninh còn liên tục há to miệng, theo bản năng phát ra khè về hướng Đa Luân. 
Đây là tư thái khi nhóm động vật họ mèo gặp phải địch nhân. Ý là, ta không thích ngươi, ngươi mau tránh ra! 
Nhưng mà... 
Đa Luân đối diện không hề tự giác, không biết vì sao mà đứng ngốc lăng ở đó, không nhúc nhích. 
Trên mũi có một chút tơ máu, lúng ta lúng túng treo ở đó, rất giống một đứa ngốc to xác. 
Thiệu Dĩ Ninh:... A? Uy lực của miêu quyền mạnh đến vậy sao? Đánh Đa Luân đến choáng váng? 
Cậu nghi hoặc nghiêng đầu, đợi trong chốc lát, đối diện vẫn không có phản ứng. Vì thế mèo con nhịn không được mà nhắm mắt theo đuôi lại gần, móng vuốt nhỏ phấn nộn vung lên trước mặt thiếu niên sói --- 
"Đa Luân?" 
Đa Luân đột nhiên hồi phục tinh thần, ấp úng nói: "Ngươi..." 
"Tôi..." 
Mèo con nâng cằm lên, nỗ lực tạo hiệu quả như đang nhìn xuống: "Cậu cậu cậu, cậu rốt cuộc muốn làm gì?" 
Hắn... 
Hắn muốn làm gì. 
Đa Luân cười mỉa: "Cái kia, ta nghe nói..." 
Nghe nói đêm qua, mèo con có hành động vĩ đại. 
Kerry xám xịt trở về, vì tránh để bị tính sổ sau này, hắn đã trộm tìm thiếu tộc trưởng Đa Luân, thành thật báo lại việc đã xảy ra. 
Ngay lúc đó, tâm tình của Đa Luân sau khi nghe xong... cực kỳ khó chịu! 
Vì cái gì? Vì cái gì ai cũng được nghe, mà hắn là nửa đương sự lại không nghe được? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-tren-dai-thao-nguyen/2629528/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.