...Ngay lúc này, ở một nơi xa xôi khác trên thảo nguyên, hồ ly nhỏ Mộc Mộc mặt mày xám tro bò ra khỏi hầm ngầm.
Nó đánh mất A Ninh rồi, haiz.
Lông tóc cả người hồ lỳ nhỏ vừa dơ vừa loạn, biểu tình của nó cực kỳ uể oải, dựa vào một cục đá lớn, ủ rũ cụp đuôi.
Rõ ràng đã nghĩ ra kế hoạch vẹn toàn, lại xem nhẹ một thứ không thể đối kháng --- nó không nghĩ tới, mèo con khi hít bạc hà mèo lại có phản ứng lớn như vậy.
Lúc ấy, một móng vuốt A Ninh liền đánh ngã nó, nó ngây người không kịp phản ứng, mèo con liền chạy xa, hầm ngầm có nhiều lối rẽ, nó không đuổi kịp.
Quả nhiên, quả nhiên A Ninh cũng là miêu ô tộc a. Đánh nhau thật lợi hại, đừng thấy A Ninh thoạt nhìn rất nhỏ, sức chiến đấu vậy mà cũng cao.
Hơn nữa...
Mộc Mộc lặng lẽ đỏ mặt, A Ninh thật đáng yêu a.
Lông màu trắng vây quanh khuôn mặt nhỏ như bàn tay, giống đóa mây trắng xinh đẹp nhất ở chân trời, đôi mắt lam vừa to vừa tròn, thời điểm nhìn nó, nó liền... liền có chút hối hận.
Nhưng mà khi nghĩ đến người mẹ nằm liệt, nó lại hạ quyết tâm, nhất định phải mang A Ninh đi gặp thiếu tộc trưởng Đa Luân.
Sau đó, trong hầm ngầm, mèo con cùng hồ ly chạy a chạy a, nó tìm đã lâu mà không tìm được.
Mộc Mộc rũ đầu, nhịn không được mà lau nước mắt, làm sao bây giờ, nó đúng là một nhãi con vô dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-tren-dai-thao-nguyen/2629511/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.