Vào thời gian đầu, mắt thường không thể quan sát được virus Dum trên cơ thể con người, chỉ có thể dựa vào thiết bị quét để xác định mức độ ô nhiễm, rồi mới có thể xác nhận sự tồn tại của nó. Chỉ có thể thụ động chờ đợi người thân, bạn bè biến dị, rồi mới biết được virus trong cơ thể họ đã phát tác.
Nỗi sợ hãi khi đó thật mơ hồ và không thể diễn tả thành lời.
Con người biết nó ẩn mình trong gen của bản thân, nhưng lại không thể nhìn thấy, không thể sờ vào, không biết khi nào nó sẽ đột nhiên bùng phát, cướp đi ý chí và lý trí của mình. Sự không biết, chính là nguồn gốc của nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất.
Cho đến khi chú mèo kia xuất hiện, thay đổi tất cả.
Trái cây cậu ấy trồng không chỉ giàu sức chữa lành, mà còn giúp loài người có khả năng quan sát được vật chất ô nhiễm bằng mắt thường.
Loài người bắt đầu nhìn thấy nó. Nhưng nhìn thấy thì có thể làm được gì? Virus Dum tuy không thể ô nhiễm những người đã cấy ghép Delphi Chi Tinh, nhưng họ cũng chẳng có cách nào đối phó với nó.
“Lùi lại!” Đội quân nhận được mệnh lệnh của quân chủ và nhanh chóng làm theo: “Bảo vệ những đứa trẻ chưa cấy ghép Delphi Chi Tinh rời khỏi nơi này!”
Ngay cả Isilis cũng không thể ngăn được những sợi ô nhiễm này. Chúng chưa ký sinh, nên loài người không thể tiêu diệt chúng bằng cách g**t ch*t vật chủ.
Nhưng bắt giặc phải bắt vua. Y không thể xử lý những vật chất ô nhiễm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701194/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.