Một cơn mưa rào tháng Tám sau giờ trưa, mùi cỏ xanh và đất ẩm ùa vào khung cửa sổ.
Mèo nhỏ đang ngủ trưa bên cửa sổ khẽ nhúc nhích chóp mũi, lười biếng vươn vai.
Cậu đưa bàn chân hồng hào lên che trán, tạo thành một đóa hoa nhỏ. Cậu há miệng ngáp một cái thật dài, đôi mắt híp lại chỉ còn hai đường chỉ. Đôi tai khẽ run lên khi cái ngáp kết thúc, rồi cậu từ từ rụt chân trước về, che lại đôi mắt.
Cậu vốn định ngủ thêm một lát, nhưng hai phút sau vẫn bò dậy. Cong mông ưỡn eo vươn vai, cậu lê bước đến chiếc tủ đầu giường, dùng móng vuốt chà chà vào hai khung ảnh nhỏ bị ướt mưa.
Một bức là ba cái bóng dưới ánh hoàng hôn, một bức là cây hoa mộc lan đang nở rộ. Đó là món quà Ngân Dực và Huân đã tặng cậu vào sinh nhật sáu tuổi.
Nhắc đến Huân, mèo dũng mãnh hít một hơi thật sâu, rồi hướng ra ngoài gọi lớn: “Cơ ơi, ba ba và Huân hôm nay có về không?"
Huân đã được Isilis đưa đi tuần tra ở vùng biên hệ Delphi, gần một tuần rồi cậu không gặp hắn.
Ngân Dực đang gom những cánh hoa và lá bị mưa đánh rụng vào trong sân.
Nghe thấy vậy, nó đi ngang qua cửa lớn rồi trả lời cậu: "Chưa tới, chắc là trước bữa tối sẽ về.”
"Hừ." Lê Ngạo nhấc chân sau lên định cào tai, nhưng chân quá ngắn, cào mãi chỉ toàn cào vào không khí. Cậu thở dài, thực sự rất nhớ cún con của mình.
Mèo dũng mãnh quăng cái đuôi, đuổi theo bóng dáng của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701192/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.