Đối với Lê Ngạo mà nói, mùa hè có một điểm đặc biệt không tốt đó chính là bộ lông của cậu thật sự quá dày.
Dù thời tiết ở Delphi mang khí hậu biển đặc trưng, nhiệt độ mùa hè thường không vượt quá 30 độ. Nhưng nơi đây không thịnh hành điều hòa, nên cũng đủ để chú mèo cảm thấy nóng bức.
Mèo nhỏ nằm dài trên sàn phòng tắm, bốn chân dang ra, bụng hướng lên trời, không nhúc nhích mà dán chặt vào nền gạch sứ để hóng mát, giống hệt một cái bánh pudding bị tan chảy.
Huân ôm nước trái cây bay đến, cắm ống hút đưa tới bên miệng mèo con: “Lê Ngạo.”
Mèo con không thèm ngẩng đầu, ánh mắt trống rỗng. Sau khi cảm nhận được hơi lạnh, cậu lập tức ngậm lấy ống hút, ừng ực ừng ực uống.
Người máy bảo mẫu đứng bên cạnh, thờ ơ lạnh nhạt. Nó cảm thấy con mèo chân ngắn này quả thực lười đến quá đáng, nằm uống nước ngay cả miệng cũng không thèm lau, để mặc cho nhóc quái vật dán lên cọ sạch.
“Lê Nga Nga.” Ngân Dực gọi cậu.
Chú mèo không nói gì.
Nhưng người máy rõ ràng nhìn thấy tai cậu khẽ động. Đôi mắt điện tử nhíu lại, người máy lại gọi: “Kem.”
“Ở đâu?” Mèo dũng mãnh lật mình một cái, nhưng không lật nổi. Cậu phải đạp chân mãi một lúc mới đứng dậy được nhờ sự giúp đỡ của Huân, cọ một rồi chạy đi. Còn đâu bộ dạng như con mèo chết vừa rồi?
“Lê Ngạo có được ăn không?” Giọng nói còn mang theo vẻ hân hoan.
Ngân Dực hỏi: “Lúc nãy ta gọi cậu, vì sao cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701181/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.