Thời gian như chim vỗ cánh bay qua mùa hạ. Thoáng chốc, Lê Ngạo đã đi học được gần một tháng.
"Hôm nay ta tan làm có việc, sẽ có người khác đến đón cậu tan học." Người máy đeo chiếc cặp lên vai cậu, rồi dặn dò: "Nếu bạn học cho cậu kẹo thì phải làm sao?"
Chiếc răng nanh lung lay cuối cùng cũng rụng, giờ thì cậu thật sự ngoan ngoãn rồi: "Tớ hông ăn được đâu, lần sau lại rụng răng nữa."
Một người máy vốn tuân thủ giáo dục nghiêm ngặt thấy chú mèo cứng đầu như thế mà lại nghe lời, có chút không quen, hơi khựng lại một giây rồi nói: "Một hai viên vẫn có thể ăn."
"Thế thì tớ cũng không ăn." Mèo con nghe thấy lại không có vẻ gì là vui sướng, vẻ mặt sầu não kéo tay Huân, lững thững đi về phía trường mẫu giáo.
"Hả?" Người máy có chút nghi hoặc, nhưng không nghĩ mèo con chân ngắn bị bắt nạt. Nó chỉ cảm thấy có gì đó không ổn, vì thế đã tìm giáo viên của Lê Ngạo để hỏi.
Dương Liễu Y ban đầu nghĩ công việc này sẽ rất khó khăn.
Dù sao cũng là những đứa trẻ Delphi. Theo lời đồn, mỗi người sinh ra đều hiếu chiến, tính cách cương liệt, sức chiến đấu cực cao, khi khóc có thể làm sập trần nhà, đánh nhau như những chú bê con.
Nhưng sau một thời gian ở chung, cô nhận ra những đứa trẻ Delphi này không chỉ dễ bảo, mà còn dễ bảo đến mức quá đáng.
Nói đúng hơn, cô chỉ cần dạy dỗ chú mèo nhỏ kia thật tốt, là cô có thể quản lý được cả đám.
Chỉ cần mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701176/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.