Có lẽ do vị trí đã thay đổi, hoặc có lẽ đã nhận ra mèo con không thích ánh nắng gay gắt, Ai Ai Ngang Ngang cuối cùng cũng chào đón buổi đêm của riêng mình.
Ánh nắng chiều rực rỡ như lửa thiêu đốt cả bầu trời. Ráng màu chảy dài trên những cồn cát, phác họa ba bóng hình nhỏ bé.
Mèo con ngồi trên đỉnh cồn cát, cái đuôi mềm mại khẽ đung đưa, lặng lẽ nhìn về phía chân trời. Ngân Dực và Huân, một bên trái, một bên phải, cùng ở bên cạnh cậu. Cậu khẽ nói: “Hoàng hôn này giống ở ban công nhỏ của bà nội.”
Huân dịch hai bước, dán chặt vào Lê Ngạo, cái vuốt ngắn ngủn khẽ vòng lấy ôm cậu vào lòng. Người máy trầm mặc một lát, đưa tay ôm cả hai vào, giọng điện tử bỗng nhiên mang theo chút ấm áp.
“Biết đâu, giờ này bà nội cũng đang ngồi trên ban công, ngắm hoàng hôn giống hệt thế này.”
Gió chiều thổi qua, cuốn lên những hạt cát nhỏ mịn.
“Được rồi.” Người máy xách mông mèo nhỏ lên, phủi phủi cát: “Ban đêm nhiệt độ sẽ xuống thấp, chúng ta phải trở về thôi.”
Lê Ngạo đứng thẳng người, kéo cái đuôi to nhìn về phía căn cứ phía sau, thì nghe thấy một giọng nói: “Rio.”
Mèo con khựng lại, quay người.
Isilis đứng cách đó không xa, khoác lên mình ánh ráng chiều rực rỡ. Y khẽ ngồi xổm xuống, mở rộng hai tay: “Ba ba đến đón con về đây.”
Cái đuôi của Lê Ngạo vô thức vểnh lên một chút. Cậu nhìn cặp cánh tay rộng lớn kia, do dự trong giây lát, rồi cẩn thận bước từng bước. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701154/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.