Lê Ngạo hai chân đạp trên đùi của Isilis, hai cái vuốt mèo đặt lên ngực người đàn ông, khoa tay múa chân một lúc rồi kêu: "Nhiều màu quá!"
Đôi vuốt xuyên qua lớp áo lụa mỏng như cánh ve, chạm vào làn da, cảm giác mềm mại mà cũng thật kỳ lạ. Isilis chưa bao giờ thân mật với ai như thế này. Đôi mắt y khẽ nheo lại, rũ xuống thấy vạt áo đã hé mở, những đốm màu hóa từ tinh thạch đang lộ ra, y liền nghĩ rằng mèo con đang nói đến những sợi len nhiều màu đó.
Y không nói dối, nhưng cũng chẳng muốn để mèo con sớm tiếp xúc với những điều tàn khốc. Vừa định kéo áo che lại và chuyển chủ đề, thì trong khoảnh khắc đó, một cơn run rẩy khó tả bỗng dâng lên tận xương tủy.
Hai mươi năm trước, y từng đối đầu với một dị chủng cấp S mới sinh. Một mình y đã chém dị chủng đó dưới mũi kiếm, cái giá phải trả là cánh tay trái bị cắn đứt.
Năm mười tuổi, cha y ngã xuống, trùng triều rục rịch đe dọa. Những con sư tử con đói khát gào thét, y chỉ có thể nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng, cấy nó vào cơ thể mình.
Gánh vương miện nặng trĩu trên đôi vai non nớt, suốt chặng đường ấy y đã đổ máu, nhưng chưa bao giờ cảm thấy đau đớn đến nhường này.
Nơi vuốt mèo lướt qua, toàn thân y đau đớn như bị xé nát, nhưng rất nhanh, những cơn đau đó lại biến thành một niềm vui sướng tê dại, lan tỏa như sóng gợn, tràn ngập sâu thẳm trong linh hồn.
Đau đớn luẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701151/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.