Với người cha đột nhiên xuất hiện này, bản năng Lê Ngạo thôi thúc cậu thân thiết với y hơn, nhưng lại vẫn rất dè dặt.
Cậu có thể ở trong lòng người đàn ông ăn kẹo, ngủ say, nhưng trước sau vẫn không thể cất lên tiếng "ba ba".
Trước đây, bất kể là "cha" hay "ba ba", hai từ ngữ này chỉ mang lại cho cậu nỗi sợ hãi và khổ sở. Thế nên, dù người máy nói cậu có một người cha thực sự, cậu cũng không thể gọi được.
Isilis không ép buộc điều này. Chỉ là sau khi biết được quá khứ của mèo con từ người máy, y đã cầm kiếm lên và tàn sát tất cả các dị loại trên Ngải Thụy Lí Ngang.
Không phải một hay hai con, mà là tất cả, trừ những con được mèo nhỏ thuần dưỡng.
Chú mèo chân ngắn không biết điều đó, cậu đang đứng trên bục chờ đợi nghi thức phong ấn diễn ra.
"Đừng sợ, sẽ không đau đâu." Quân y trưởng đeo găng tay đặc biệt, sờ sờ đầu chú mèo nhỏ.
Lê Ngạo ngẩng đầu, đôi mắt tròn xoe nhìn người, "Ông Cố Luân ơi, cháu xin lỗi, cháu làm chết mấy con cá nhỏ của ông rồi."
Giọng nói sún răng vẫn còn lọt gió, nhưng đã tốt hơn nhiều so với trước.
Quân y trưởng bị vẻ đáng yêu của cậu làm cho tan chảy, nào còn bận tâm đến mấy con cá nửa sống nửa chết của mình nữa: "Không sao đâu, chúng chỉ hôn mê thôi, chưa chết đâu."
Cho dù đã chết! Ông cũng có thể đổi thành cá mới!
ngài ăn nhé?" Mấy con cá đó vừa để ngắm, vừa có thể ăn, chiên, nướng, hầm, rán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701149/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.