Mười sáu năm.
Kể từ khi Điện hạ Ryan ra đời, suốt 16 năm liền vương thất không có thêm bất kỳ bé con nào chào đời.
Hơn nữa, vì Điện hạ Ryan thể chất yếu ớt, gần như không bao giờ xuất hiện trước công chúng, nên sự kỳ vọng của người dân đối với vị tiểu vương tử mới sinh quả thực đã lên đến đỉnh điểm.
“Sao lại không phải là sư tử?”
Một người đàn ông vạm vỡ, ăn nói thẳng thắn gãi đầu bối rối. “Sao lại giống một con mèo thế này? Chân đâu? Chân chạy đi đâu rồi?”
Người phụ nữ uy phong bên cạnh vỗ vào tay ông ta, hào sảng nói: “Con cái không thể giống mẹ sao? Tôi chẳng thèm để ý cậu ấy có phải sư tử con hay không, chỉ cần dòng máu Leganes chảy trong cơ thể của cậu ấy, thì đây chính là đứa con mà tôi nhận nuôi.”
“Ai dà, đó là đương nhiên rồi, nhưng tôi chỉ cảm thấy cậu nhóc này yếu ớt quá. Haiz, sẽ không lại giống với Điện hạ Ryan chứ?”
Điều đó tất nhiên là không. Sau khi nhìn thấy chú mèo nhỏ vác đá đập quái vật rồi nhảy lên trèo xuống, leo cả núi tuyết, trái tim của người dân Delphi đều tan chảy.
Lại nhìn thấy tương tác giữa bệ hạ và tiểu điện hạ. Khi bệ hạ hỏi cậu bé mấy tuổi, cậu đưa măng cụt tròn xoe ra nói mình 6 tuổi, người đàn ông vạm vỡ ban đầu che ngực: “Tôi ngất, tôi ngất mất thôi!”
Nhưng có người lại phát hiện ra điều không ổn: “Mèo con nói cậu bé 6 tuổi?”
“6 tuổi thì sao?”
“Nhưng Điện hạ Tán Ân đã ngã xuống mười năm rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701141/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.