Đêm qua trải qua hiểm nguy, ban ngày lại yên ả lạ thường.
Mèo chân ngắn nhảy nhót như một chú thỏ. Người máy vội túm lấy cục hạt dẻ lông đen đang muốn nhảy tưng tưng đuổi theo, rồi hỏi: “Xung quanh đây còn có dị loại nào không?”
Huân không vui khi nói chuyện với nó, nhưng khi nghe nó nói muốn bảo vệ an toàn tính mạng cho mèo con, hắn mới thử liên lạc và khống chế các dị chủng cấp thấp xung quanh. Sau khi xác nhận, hắn nói: “Không có.”
Alpha-13 nhận ra giọng nói của hắn nghe không khác gì một đưa con nít của nhân loại. Ánh sáng đỏ trong mắt điện tử của nó chợt lóe lên, tốc độ tiến hóa của tiểu quái vật này vượt xa dự đoán của nó.
“Virus lây nhiễm dị chủng là từ đâu tới?”
Virus Dum là thứ tồn tại trong gen con người ngay từ khi sinh ra, nhưng Ngải Thụy Lí Ngang đã sớm là một khu vực không người. Không có nhân loại làm vật chủ, vậy virus xuất hiện bằng cách nào?
“Thi thể.”
Người máy truy hỏi: “Ngươi là nói những thi thể binh lính được chôn cất ở đây bị dị chủng ăn, nên chúng cũng bị lây nhiễm à?”
Nhưng như vậy cũng không hợp lý. Từ khi nhân loại và trùng tộc kháng chiến đến nay, số người bị dị chủng nuốt chửng nhiều không đếm xuể, thế nhưng hàng ngàn năm qua, chưa bao giờ có nghiên cứu nào chứng minh Virus Dum có thể lây bệnh cho dị chủng thông qua thịt người.
Tiểu quái vật rõ ràng thiếu kiên nhẫn với mọi thứ ngoại trừ mèo con. Thấy mèo con vẫy tay về phía mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-thong-tri-the-gioi/4701136/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.