Chiếc Lambo đỏ đỗ lại trước một căn biệt thự tráng lệ. Nó chiếm vị trí đắc địa của khu ngoại ô thanh bình, được thiết kế bởi những kiến trúc sư tài ba nhất từ Anh Quốc. Mang hơi hướng của các toà lâu đài nước Anh thời xa xưa, nhà của Hồ gia thực mang vẻ đẹp huyền bí và cổ kính.
Trương Ngọc Doãn nhanh nhẹn ra khỏi xe trước, xong mở cửa cho vị chủ tịch của mình. Anh đi chầm chậm theo gót giày Đại Vỹ, miệng không ngừng luyên thuyên:
- Tối nay tôi đã đặt sushi vì đầu bếp nghỉ việc, anh thích cá hồi chứ? À có nhỉ, tôi biết anh thích lắm mà!
Doãn khanh khách cười, vỗ vỗ vai hắn một cách thân mật. Hắn mệt mỏi đảo mắt, thầm nghĩ sao mình có thể thân được với tên nhiều mồm này từ nhỏ cơ chứ, rõ phiền phức. Hắn lườm anh cháy mặt khi anh vẫn tiếp tục nói nhảm một mình, khiến anh im thít luôn.
- Tôi tự hỏi bao giờ anh mới học được cách im lặng khi ở gần tôi...
- Tẻ nhạt chết đi được - Anh bĩu môi - Cuộc đời phải đầu ắp tiếng cười mới vui chứ, Tiểu Vỹ.
- Không được gọi tôi là Tiểu Vỹ!
Hắn gằn giọng bực bội. Đã lâu rồi Ngọc Doãn không gọi hắn bằng cái tên ngu ngốc đó, nên giờ nghe lại thì hắn nổi khùng lên, lập tức bước nhanh về phía cánh cửa gỗ sồi lớn, bỏ xa tên bạn tri kỉ đằng sau.
- Cẩn Nhi, cô ta đâu?
Vừa vào trong, hắn đã hỏi ngay cô gái đang ngồi uống trà ở phòng khách. Trịnh Cẩn Nhi là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-mau-noi-yeu-toi-di/139566/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.