" Sao thế? Cậu ta làm gì bà à?" Chi Lộ lo lắng hỏi.
Tôi ôm chặt lấy hai bà, nhưng không biết có nên nói ra không, chỉ sợ lại làm phiền đến hai người. Với lại tên Hàn Nặc Minh đó đó dù sao cũng là người nổi tiếng của trường, nói ra hắn hôn tôi có khi lại khiến tôi mới trở thành người bị hại.
" Không có gì đâu! Tớ nhớ nhà ấy mà!" Tôi đang phải nói dối.
" Bọn này không tin đâu! Chắc chắn là có vấn đề! Bà đang giấu tụi này chuyện gì?"
" Không có gì mà! Thật đấy!"
"Tớ chắc chắn là bà có chuyện. Mau nói đi! Đừng sợ! Tụi tớ sẽ không nói ra đâu!"
Tôi nghe thế thì có hơi yên tâm. Nhưng kể lại chuyện xấu hổ lúc nãy thì tôi vẫn còn ngại lắm, không nói được. Tôi cố vận dụng hết chất xám trong đầu để kể lại 1 cách ngắn gọn nhất:
"Thực ra thì lúc nãy, cậu ta gọi tớ xuống tầng rồi đưa tớ tới 1 công viên, ở đó, cậu ta..."Tới đây thì tôi không thể nói được nữa.
"Cậu ta..." Ninh Ngọc khẽ dừng 1 lát rồi trợn mắt lên nhìn tôi: "Lẽ nào cậu ta làm gì xấu xa với bà rồi?"
Chi Lộ mắt cũng trợn tròn lên, cúi đầu xuống nhìn chằm chằm vào tôi:
" Thật đấy à?"
Tôi khẽ nói:
"Thực ra thì đối vơi shai bà chắc cũng không quan trọng lắm nhưng...cậu ta cướp mất nụ hôn đầu đời của tớ mất rồi!" Tôi đỏ mặt nói.
"Nụ hôn đầu đời!" Hai bà đồng thanh nói.
"Chậc! Làm mất nụ hôn đầu đời của 1 cô gái chỉ mới gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-la-de-yeu-thuong/200414/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.