Chị hội trưởng thấy tôi và Hàn Nặc Minh cười một cách quỷ dị thì liền hỏi:
"Sao thế?"
Hàn Nặc Minh liền lên tiếng trước:
"Hội trưởng! Dù sao thì bây giờ cũng chỉ thiếu một số bạn của lớp chúng tôi! Mà, sao chúng ta không tập trước nhỉ? Nhưng, chúng tôi cũng cần chị một chút!"
"Đúng vậy! Hội trưởng! Chắc chị cũng biết về chuyện tin đồn của chúng em rồi. Tuy đúng là chúng em là tình nhân, nhưng việc đăng ảnh và đưa lên mạng như thế là không được! Thế nên chúng em cần nhờ chị một chút!" Tôi nói tiếp.
Tôi không hề biết rằng, trong câu nói của tôi lại có vài từ khiến Hàn Nặc Minh suýt chút nữa thì sặc nước bọt. Chính là câu: "Tuy là chúng em là tình nhân" ấy. Tôi cũng không ngờ là mình có thể nói ra câu như vậy.
"Ừm! Chị thấy cũng có chút quá đáng! Vậy, các em muốn chị làm gì?" Chị hội trưởng hỏi.
Tôi và Hàn Nặc Minh lại nhìn nhau cười ranh mãnh rồi xì xào với chị hội trưởng. Mấy người đứng ngoài kia không biết chúng tôi đang nói gì luôn.
Khi bàn tán xong xuôi, tôi khẽ thở dài một tiếng. Nhanh lên nào, sẽ có thể thu hẹp phạm vi nhanh thôi!
Chị hội trưởng đứng lên sân khấu cất giọng to:
"Nào mọi người, chú ý chuẩn bị!"
Mọi người đồng loạt nhìn lên phía sân khấu.
"Bây giờ, mọi người hãy xếp thành hàng, mỗi người cách nhau hơn 1 sải tay, hãy sắp xếp sao cho người bên cạnh không thể chạm tới mình."
Mọi người khó hiểu lại nhốn nháo lên:
"Ơ tại sao vậy hội trưởng! Tụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-la-de-yeu-thuong/1325442/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.