- Masaki-san! Mình thích bạn! Có thể cho mình một cơ hội được không?
"Lại nữa hả trời...?" Inari đi cạnh Misao nhăn mặt nhìn nam học sinh đứng trước mặt, còn rất đáng yêu cầm theo lá thư tình. Misao nhìn lá thư, rồi mỉm cười:
- Tình cảm của anh, tôi ghi nhận, nhưng thật xin lỗi, tôi không thể cho anh cơ hội.
Rồi quay lưng đi, cô đã hiểu cảm giác của Tatsuki trước đây, rất phiền. Ngày ngày tới trường đều có lời tỏ tình, mãi khiến đầu óc cô phải suy nghĩ câu từ chối cũng đã mệt.
- Có phải vì còn yêu Akira-san? - nam sinh kia bất giác hỏi, bước chân cô chợt khựng lại.
- Có lẽ.
Rồi lại bước tiếp. Misao biết, mình không nên yếu đuối lúc này, cô đợi anh. Anh bỏ đi không một lời báo trước, cô còn chưa kịp biết chuyện gì thì anh lại khuất khỏi tầm mắt này. Tatsuki là tên đáng chết! Kể cả việc gia đình của anh, nếu không phải do Mao nói, thì chắc chắn cả đời cô cũng không biết được.
- Tuần sau là lễ hội trường nên bây giờ mọi người lo chuẩn bị quá nhỉ?
Hana mỉm cười, hoàn toàn không có dáng vẻ bị thương, nhưng Misao biết, chân trái của Hana còn đau, vậy mà điềm nhiên cười thoải mái như vậy.
- Hana, cậu đi từ từ thôi. - Misao đỡ Hana nhẹ nhàng, giúp cô bạn đi từng bậc cầu thang.
- Haha, tớ chẳng thể ôm vai bá cổ cậu như trước! - Hana tiếc nuối cười lớn.
- Con gái con lứa ăn nói khép nép thôi, cười như thế lỡ anh nhà cậu nghe được thì sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-em-chet-chac/1853882/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.