- Hana-san, tớ muốn đi học.
- Tớ mách mẹ cậu liền.
Cuộc nói chuyện ngắn gọn trong vòng 2 câu, vâng, cô nàng ham học của chúngta rất muốn quay về trường. Tatsuki cũng đang ở trong phòng Misao, lúcđầu cô nhìn anh, nhưng đôi mắt anh chắc sẽ đồng ý chăng? Mơ đi cưng, côhiểu anh quá rõ. "Thằng cha đấy còn lâu mới cho mình đi học" nên câu hỏi đổi hướng sang Hana, và cô nàng trả lời gọn lỏn.
Cô cũng bệnhđâu có nặng, suy nhược cơ thể nghỉ vài ngày ở nhà rồi cũng ổn mà. Khôngai chịu cho cô đi hết. Cô ở nhà đã quá đủ rồi, nghỉ ở nhà làm mất đi 1mớ kiến thức mà cô muốn có, rất bực mình.
- Igarato-chan, anh nghĩ được mà, Misao-tan có thể đến trường, xét trên hình thái thì cô ấy bình thường rồi.
Lời nói đó đánh dấu trên đôi môi của Tatsuki, anh đang ngồi nhìn chằm chằm khuôn phòng của Misao.
Bốn con mắt nhìn anh chằm chằm.
- Nhưng chắc gì mẹ cậu ấy cho, Akira-san?
- Cho mà, nếu thấy sức khỏe cô ấy ổn rồi thì phải để cô ấy ra ngoài vận động chứ.
Anh nắm tay Misao, cô rút tay ra, anh lại nắm, cô lại rút, anh nắm, cô rút...
"Tới khi nào hả 2 người...?" Hana cười cười.
Mắt anh lóe sáng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-em-chet-chac/1853847/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.