"A Ly!"
"Aaaaaaaaaaa..."
Trình Khắc Ngật kịp thời xuất hiện, cứu Diệp Ly một mạng.
Hắn ôm bé con vào lòng, dư quang lóe sáng, lập tức xoay người dùng nửa giây nhìn cô gái trong ngực rồi động tác nhanh như chớp lấy áo vest bọc cả người cô lại, đè cô vào lồng ngực mình.
Khi đã ôm trộn cô gái nhỏ xinh lọt thỏm giữa bộ áo vest đen rộng lớn của hắn, Trình lão đại nhẹ nhõm thở phào một hơi. Hắn cảm thấy may mắn vì không có vệ sĩ theo sau, lúc nãy hắn đã lệnh cho bọn họ giải tán hết, bởi hắn biết cô ở ngoài này, hắn chỉ muốn bé con và hắn ở cùng nhau.
Nếu như bọn chúng thấy, đôi đồng tử xanh lam của hắn lóe sáng trong đêm tối, hắn sẽ móc mắt bọn họ. Như vậy vẫn chưa đủ, hắn vẫn sẽ khó chịu, hay là...róc thịt bọn họ đưa cho tù nhân ở Xích lao ăn?
"Lão đại."
Cố Trì thấy hắn thì kêu lên, giọng nói nghe qua là biết đang phập phồng lửa giận.
Anh ta bước lại gần, theo mỗi bước đi, sự tức giận lại càng tăng thêm theo.
Trong bốn người, Cố Trì có tính cách "hiền" nhất. Anh ta chưa bao giờ nổi giận, làm càn, hay làm trái lời lão đại. Lần trước bởi vì con mèo đó nên anh ta mới hiếm hoi được đi nghỉ dưỡng, bấy giờ nghĩ lại mới thấy bản thân ngu ngốc.
Cho dù Trình Khắc Ngật có chém, có giết anh ta, anh ta cũng phải nói rõ ràng với hắn, NGAY BÂY GIỜ.
"Lão đại, anh có gì giấu bọn tôi không?"
Trình Khắc Ngật vẫn còn quay lưng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-cua-ong-trum-mafia/454184/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.