Buổi tối, yên ổn nằm trong lồng ngực của người đàn ông than thở, Diệp Ly không nhịn được kể khổ: "Trường học nhàm chán, bạn bè nhàm chán, giáo viên nhàm chán."
Trình Khắc Ngật vuốt tóc cô, ôm thân thể mềm mại thơm tho càng chặt, bàn tay to lớn vươn lên trước nơi đẫy đà, xoa bóp mạnh mẽ đủ mọi hình dạng: "Vậy thì nghỉ học."
"Không, không."
Cô chẳng qua ấm ức tủi thân một tí, có phụ huynh nào vừa nghe con ghét bỏ trường học liền cho nghỉ như hắn không?
"Vậy em yêu muốn như thế nào?"
Cô chôn mặt vào hõm cổ hắn, cả người ửng hồng vị bị hắn nhào nặn, Diệp Ly nũng nịu nói: "Không biết đâu."
"Em yêu, em muốn làm gì thì làm thế đấy, không cần sợ, không cần nhìn sắc mặt ai, biết chưa?"
"...Biết rồi." Cô biết hắn sẽ chống lưng cho cô, trời đất sụp đổ thì vẫn còn có Trình lão đại, cô còn có thể sợ cái gì nữa đây?
****
Diệp Ly bước vào lớp cùng Kim Văn, thả cặp phịch xuống bàn, nhìn không khí trầm lắng xung quanh lớp, cô bĩu môi nói với anh ta:
"Vì sao phải học thừa sống thiếu chết như thế?" Rõ ràng cái này không phải là chăm chỉ học tập mà là bán mạng.
Anh ta hôm nay vẫn mặc một bộ đồ lòe loẹt, áo sơ mi hồng cùng quần bò trắng, một bên tai đính một hạt cườm màu đen.
"Tôi không biết, dù gì thì tôi không cần làm gì vẫn được hạng nhất."
"...Tôi không muốn chửi thề đâu."
Anh ta nhún vai, suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: "Hiện nay không phải là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-cua-ong-trum-mafia/454172/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.