Lần mò theo tiếng kêu, hắn gọi một lần nữa:
"Diệp Ly."
"Meo~meo~"
Xác định được hướng phát ra tiếng, giọng hắn ra lệnh: "Lùi ra sau."
Bé mèo bên trong ngoan ngoãn làm theo, chui tọt lên bệ bồn cầu, hai mắt long lanh trông mong nhìn cửa phòng vệ sinh.
'Rầm'
Cánh cửa bị một sức mạnh kinh người đá phăng, hạt bụi li ti cũng vì va chạm mà nổi lên trong căn phòng kín.
Trình Khắc Ngật giận dữ bước vào, khi thấy cục bông trắng đang nằm yên ổn trên bệ bồn cầu thì đuôi lông mày mới giãn ra một chút.
Hắn vội vàng ôm mèo con vào lòng, xoa xoa bộ lông trắng muốt, nhẹ giọng hỏi: "Em có bị thương không."
Mèo con thành thật dơ một chi của mình lên cho hắn xem, bộ dáng tủi thân không thôi. Chỉ thấy trên đám mây mềm mại xuất hiện một vệt xước màu đỏ hồng đang ứa máu.
Đôi mắt to tròn ngập nước, đáng thương nhìn hắn, điệu bộ cầu an ủi rõ ràng.
Trình Khắc Ngật cũng khó chịu, hắn thấp giọng dỗ dành, ôm cô đi ra ngoài.
"Bé cưng, ngoan. Đợi một lát sẽ xử lí vết thương cho em."
Cục bông nhỏ gật gật đầu, ngoan ngoãn vùi vào lồng ngực hắn.
Vết thương này là một nỗ lực cố gắng mở cửa vĩ đại của Diệp Ly, rất may là bệ bồn cầu cũng không cao lắm, nếu không mèo nhỏ chưa biết bị dọa thành cái dạng gì nữa. Cô vừa hưởng thụ cảm giác an toàn của người đàn ông mang đến, vừa cảm khái bản thân.
Ngồi vào trong xe, hắn nói với Bảo Điện còn đang mải mê chơi game phía trước:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-cua-ong-trum-mafia/454166/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.