Ngày hôm sau,
6h sáng Diệp Ly đã bị tiếng gõ cửa bên ngoài đánh thức, cô lầm bầm tỉnh dậy, quái lạ là phát hiện mình thế mà vẫn chưa biến thành mèo.
Nhấc hạ thể đau rát, Diệp Ly chưa bao giờ muốn trở thành con vật yếu ớt đó như lúc này. Cô nghiến răng ken két, quay đầu nhìn thủ phạm đang từ từ mở mắt, bàn tay vắt ngang hai đồi núi căng tròn theo quán tính bóp mạnh một cái, Diệp Ly đau đến mức không thở ra hơi.
Hắn lên tiếng, hiển nhiên là đáp lại lời kêu bên ngoài:
"Chuẩn bị đi."
Nói rồi ngồi dậy, hôn lên chóp mũi của cô một cái:
"Em yêu, sớm."
Sớm sớm cái đầu anh!
Nếu không phải vì bị thúc đau, làm gì có chuyện 3h sáng ngủ nhưng bây giờ đã tỉnh chứ!
Cô vùi đầu trong hõm cổ hắn, cắn một ngoạm rõ đau lên xương quai xanh quyến rũ.
Trình Khắc Ngật chẳng ừ hứ gì, hắn nhếch môi nở nụ cười mê hoặc. Bàn tay nắm lấy đôi tay trắng mềm mịn của cô chạm vào vật to lớn đang thức tỉnh, giọng khàn khàn:
"Muốn?"
Diệp Ly thoạt sửng sốt, sau đó thì đỏ mặt, cuối cùng thì tức giận bừng bừng. Hắn cười thỏa mãn, đoạn ôm cô trần như nhộng vào phòng tắm.
Lúc đi ra đã là chuyện của một tiếng sau đó, Diệp Ly thở hổn hển, cả khuôn mặt nhỏ trắng nõn đỏ như cà chua, chóp mũi vịn đầy mồ hôi, môi sưng sưng, tay run rẩy không ngừng.
Trình Khắc Ngật cài cúc áo, ôm eo cô tiến đến bàn ăn.
Hạch Sâm một lời khó nói hết, vẻ mặt của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-cua-ong-trum-mafia/454154/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.