Đã cách mấy hôm từ ngày Lưu Diệp Ly biến thành con người. Cuộc sống dạo gần đây của cô có sự thay đổi lớn.
Ăn - Ngủ - Ăn.
Cô sắp bị cái bụng to tròn của mình dọa sợ rồi. Đã không biết bao lần cô kháng nghị với Trình lão đại nhưng hắn chỉ vuốt ve toàn thân cô mềm nhũn, rồi ra lệnh nói: "Không uống, tôi sai người quăng em ra đường."
Đúng là chẳng được lời dịu dàng gì. Hừ!
Ngày hôm nay, khi cô đang nằm phơi bụng trên ghế sofa ngoài phòng khách, một tay ôm bình sữa, một tay ấn điều khiển ti vi thì không biết có người nào đó bất ngờ xuất hiện, cướp điều khiển của cô.
Anh ta nhe răng cười: "Ây, cuộc sống của mày không tồi nhỉ?"
Diệp Ly lười phản ứng với anh ta. Cô nhớ người này từng ngồi chung bàn cơm với lão đại mấy ngày trước, anh ta còn chê cô ít thịt.
Bảo Điện ngồi xuống ghế sofa, động tác lớn mạnh và đột ngột tới nỗi khiến thân thể cô chao đảo rung lắc.
'Méo! Méo!' (Con mẹ nó bà đây giết mi!)
Anh ta vươn tay chuyển kênh hoạt hình cô đang xem, ấn đến kênh đua xe nào đó.
Chọc chọc khuôn mặt đầy lông của cô, giọng điệu ngạo mạn vô cùng:
"Mày kêu cái gì? Sung sướng quá rồi nên bị bắt nạt một tí đã không chịu được?"
"?"
"Mèo con, tao nói cái này, mày nên chết tâm với lão đại đi. Thật ra anh ấy chỉ đang lợi dụng mày thôi."
"??"
"Anh ấy vốn ghét mèo. Nuôi mày chẳng qua là nghiên cứu một phương thức giết người khác. Dùng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-con-cua-ong-trum-mafia/454149/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.