"Cẩn thận một chút, cũng đừng ăn nhiều, buổi tối bà nội làm thịt cay thỏ cho cháu ăn, Tiểu Tư và Kiều Kiều chơi đùa, là giúp bà nội chuyện lớn rồi, buổi tối cũng ở chỗ này cùng nhau ăn cơm nhé." Khi mang mận đã đi lấy hạt về, Bà nội Nguyễn nói.
Nhân vật phản diện nhỏ nhìn Nguyễn Kiều Kiều, Nguyễn Kiều Kiều bỏ qua tầm mắt cậu, không chịu đối mặt với cậu.
Cậu có hơi mất mát nhìn về phía Bà nội Nguyễn, lắc lắc đầu, xoay người rời đi.
"Đây là làm sao vậy?" Bà nội Nguyễn nghi hoặc lẩm bẩm.
Nguyễn Kiều Kiều mím chặt miệng nhỏ nhắn, cô cũng muốn biết làm sao, tại sao nhân vật phản diện nhỏ này lại đột nhiên nói như vậy, thật sự là dọa chết mèo! Nguyễn Kiều Kiều cũng không còn khẩu vị tiếp tục ăn, chui vào trong ngực Bà nội Nguyễn nũng nịu: "Bà nội, buồn ngủ rồi.”
"Được, bà dẫn Kiều Kiều đi ngủ." Bà nội Nguyễn bị Nguyễn Kiều Kiều ôm đầy trong lòng, thoáng cái đã quên mất người khác, ôm cô lên, một tay bưng chén sứ vào trong phòng.
Nguyễn Kiều Kiều thật sự mệt mỏi, bị Bà nội Nguyễn đặt lên giường dỗ dành không bao lâu đã nhắm mắt lại.
Trong giấc mơ.
Có một con mèo và một con sói.
Con mèo ăn cắp thịt của sói, con sói phát hiện ra đuổi theo, nhưng con sói không bao giờ đuổi kịp với con mèo ...
Nguyễn Kiều Kiều nở nụ cười trong giấc ngủ.
"Đứa nhỏ này." Bà nội Nguyễn bất đắc dĩ lắc đầu, cúi đầu hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đắp chăn xong, lúc này mới đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-beo-xuyen-thu-toi-thap-nien-80-lam-doan-sung/4081798/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.