Khi Bà nội Nguyễn trở về, Nguyễn Kiều Kiều đã được Đỗ Thanh dỗ ngủ rồi, thậm chí còn không kịp rửa mặt. Đỗ Thanh ôm cô bé ngồi trong phòng Bà nội Nguyễn chờ.
Bà nội Nguyễn tiến vào nhìn thoáng qua, kinh ngạc hỏi: "Vì sao còn chưa rửa mặt chân tay cho con bé thế?" Lại gần thêm một chút, nhìn thấy vệt nước mắt trên mặt Nguyễn Kiều Kiều, sắc mặt lập tức sầm xuống: "Đây là có chuyện gì xảy ra? Vừa nãy không phải còn rất tốt sao?"
Đỗ Thanh không thích Liễu Chiêu Đệ nên cũng không có giấu diếm, ngay lập tức đem chuyện vừa xảy ra ở dưới phòng bếp thuật lại một lần.
Bà nội Nguyễn nghe xong tức tới nỗi nghiến răng ken két, xoay người muốn đi tìm Liễu Chiêu Đệ tính sổ nhưng lại bị Đỗ Thanh kéo lại.
Đỗ Thanh khuyên nhủ: "Mẹ, Kiều Kiều vừa mới ngủ, bây giờ mẹ đi cãi nhau với Liễu Chiêu Đệ kia, chẳng may con bé tỉnh dậy nghe được thì phải làm sao bây giờ?"
Lửa giận của Bà nội Nguyễn ngay lập tức bị lời nói này dập tắt sạch sẽ. Chỉ là hỏa khí bị nghẹn lại đến mức lồng ngực đều đau nhức theo, trong miệng hùng hùng hổ hổ nói: "Cái đồ ngu ngốc này, Nguyễn gia cưới được cô ta đúng là xui xẻo tám đời. Nếu không phải nể mặt mấy đứa trẻ thì tôi nhất định phải để thằng hai ly hôn với cô ta."
Lời này Đỗ Thanh cũng không thể hùa theo được. Cô ấy không phải con gái ruột của Bà nội Nguyễn, loại lời này cũng chỉ có thể nghe nghe mà thôi.
Chờ Bà nội Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-beo-xuyen-thu-toi-thap-nien-80-lam-doan-sung/4081785/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.