Editor: Hannah
Ngũ Y Đình cũng không biết đang giận cái gì, nghe vậy dậm dậm chân, xoay người chạy ra ngoài.
Khi chạy ra cửa thì suýt đụng phải bà nội Nguyễn đang muốn đi, cô bé vừa thấy bà nội Nguyễn thì khí thế vừa rồi trong nháy mắt liền biến mất, cố gắng thu nhỏ bản thân lại, gục đầu xuống đất chạy đi.
Bà nội nghi ngờ mà nhìn bóng dáng cô bé chạy xa, đi vào cửa thì hỏi Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều, Đình Đình bị làm sao vậy?” Bà biết Ngũ Y Đình này luôn cùng bé ngoan nhà bà chơi rất vui vẻ với nhau, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hai người nháo loạn không vui.
Sau này Nguyễn Kiều Kiều khẳng định phải rời xa Ngũ Y Đình, nghe vậy, liền thở phì phì hừ một tiếng, nói: “Kiều Kiều không đưa mận cho bạn ấy ăn, cậu ấy tức giận luôn.” Nó giơ giơ quả mận đỏ sậm đang cầm trong tay, bộ dáng nhỏ có chút ngạo kiều: “Đây là do bà nội hái, Kiều Kiều luyến tiếc, mới không muốn cho cậu ấy ăn.”
Lời này nói cực kì có tiêu chuẩn, chẳng những thành công xoay chuyển hình tượng keo kiệt của bản thân, còn thuận tiện lấy lòng bà nội Nguyễn nữa.
Quả nhiên, Bà nội Nguyễn cười mị mắt, ánh mắt ôn nhu như sắp hòa tan được.
Tất nhiên bà sẽ không cảm thấy Nguyễn Kiều Kiều ăn mảnh là hành động không tốt, trong toàn bộ nhà họ Nguyễn, cô có tư cách ăn mảnh như thế, ngay cả chín đứa cháu trai trong nhà cũng không thể nói cái gì, huống hồ chỉ là một đứa con gái nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-beo-xuyen-thu-toi-thap-nien-80-lam-doan-sung/4081765/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.