“Chủ nhân sẽ hảo hảo yêu thương cậu.” Mạnh Nghiễn Nam nói tinh tế cắn xương quai xanh của người dưới thân, một bàn tay đã theo vạt áo của đối phương thâm nhập sờ lên da thịt mềm nhẵn kia. Mạnh Bạch cố nén một thân nổi da gà, cậu cố gắng ức chế nỗi sợ hãi muốn đẩy người phía trên ra. 
Đối với phản ứng rất nhỏ này của cậu. Mạnh Nghiễn Nam đương nhiên cảm giác được, anh chuyển động thân mình cười lạnh nói: “Cậu không muốn?” 
“Không muốn, cậu có thể đi, tôi cũng không bắt buộc người khác.” Nói anh liền muốn đứng lên. 
Mạnh Bạch khẩn trương, đầu óc còn chưa phản ứng, đã theo bản năng vươn tay kéo lại đối phương. Rồi mới nơm nớp lo sợ dựa vào, cậu ôm cổ Mạnh Nghiễn Nam, nhỏ giọng nói: “Tôi…trước đây…chưa từng làm chuyện này…cho nên…” 
Phản ứng của Mạnh Bạch trúc trắc, Mạnh Nghiễn Nam ít nhiều có thể đoán được, nhưng khi nghe cậu nói ra chi tiết như vậy, liền thấy trong lòng toát ra một cỗ cảm giác kỳ quái, như là có người lấy một sợi lông chim ở trong lòng hắn khẽ phất một cái, ngoài ý muốn khiến anh sinh ra một tia nhu tình. Rồi anh mới nhắm mắt lại, hai tay lại không hề dừng. 
Mà Mạnh Bạch dưới thân anh nhờ thủ pháp tán tỉnh quen thuộc kia dần dần bắt đầu tiến vào trạng thái, toàn thân trên dưới đỏ như  trứng tôm, vừa sợ hãi lại bàng hoàng, lại mang theo một cỗ chờ đợi không biết làm sao. 
Ngay lúc Mạnh Bạch cắn răng từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, Mạnh Nghiễn Nam dừng lại động tác, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-bao-an/210025/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.