21 thụ 1 công
“Ta đói quá…” Vỗ vỗ người ngủ bên cạnh.
“Ưm…đi ăn đi….” Mơ mơ màng màng lẩm bẩm một câu.
“Trong nhà không còn gì ăn…” Ta dụi mắt đá đá hắn.
“Ân….kêu người ta mang tới….” Ý thức hiển nhiên vẫn còn mơ hồ.
“Nửa đêm rồi, đều đã đóng cửa.” Ta nhắc nhở hắn.
“….Vậy đi ra ngoài ăn….” Vắt ngang một chân lên trên bụng ta.
“Ta lười đi ra ngoài.” Ta đẩy cái chân kia của hắn ra, dùng sức lay hắn dậy
“….Thế thì ngươi muốn thế nào?” Than thở rồi nghiêng mình nặng nề áp lên người ta.
Ta kêu lên một tiếng, không cần suy nghĩ cúi đầu cắn một ngụm trên vai hắn.
“A—— ngươi muốn làm gì đây? Mưu sát a—–“ Cơn buồn ngủ lúc này mới tan một nửa.
“Ngươi đi mua đồ ăn cho ta.” Ta vỗ vỗ mặt hắn, ôn nhu cười.
“Đi mua ở đâu a! Muộn như vậy rồi!” Cau mày vuốt nơi vừa bị cắn.
“Cửa hàng tiện lợi 24 giờ, bất cứ thứ gì cũng được.” Tay chân đều sử dụng để đẩy hắn xuống giường.
“Muốn ăn thì tự đi mua, ta muốn ngủ.” Lại bò lên.
“Được! Người dám nói như thế! Ta đói như vậy phải trách ai a?!” Lập tức ngồi dậy đá hắn.
“Trách hệ tiêu hóa của ngươi, tích cực như vậy làm gì.” Uể oải bắt lấy chân ta, tiện thể nằm xuống.
“Ha! Ngươi không đi phải không?! Không đi về sau đừng hòng chạm vào một sợi tóc gáy nào của ta!” Vươn hai tay bóp cổ hắn.
“Ngươi khỏe như vậy, giống người đang đói sao?” Cầm lấy tay ta, le lưỡi ra giả chết.
“Ta đây là hồi quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mens-world/19210/chuong-9.html