Khương Mật đã nhìn ra, từ khi nhà mẹ đẻ nàng gửi thư, bà bà (mẹ chồng) tâm tình không tệ lắm lại đi xuống, nàng cố ý pha trò Vệ Thành bọn họ cũng không vui vẻ, ở trong bếp làm việc liền thở dài. Khương Mật nói một hồi, nói muốn biết quê quán như thế nào thì chủ động viết thư hỏi một chút cũng được, đã ba năm, cũng không biết đại thúc công thân thể còn khỏe mạnh không? Lại có ai sinh con không?
Ngô thị xua xua tay: "Viết cái gì, đều không cần viết, ta muốn nhìn hai người bọn họ thời điểm nào mới có thể nghĩ đến gửi thư cho ta."
Khương Mật nghe lời nói có ẩn ý, hỏi: "Nương có việc không muốn cùng ta nói à?"
Thấy tam tức phụ vẻ mặt tò mò, Ngô bà tử nói: "Khi ngươi gả lại đây Tam Lang đã hai mươi, hắn 21 ngươi mang thai Nghiên Mực, hắn 22 thì làm cha, Nghiên Mực mắt thấy liền sắp 4 tuổi, Tam Lang hắn năm nay 26, ta tính có sai không?"
"Không sai, tướng công là 26."
"Ta mười tám tuổi sinh lão đại, cách hơn một năm liền sinh lão nhị, lão tam là 22 tuổi mới mang thai, 23 tuổi thì sinh hắn, ta năm nay đã 49, lão nhân so với ta lớn hơn một tuổi, Ông ấy cũng đã 50. Mẹ ruột ngươi mất sớm, khả năng không ai cùng ngươi nói chuyện này, quê quán ta ở nông thôn quy củ là nam không tam nữ không bốn nam không làm chín nữ không làm mười. Ý tứ là nói nam 30 không làm, nữ 40 không làm (tuổi về hưu). Nam chúc thọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-vuong-phu/1747898/chuong-86-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.