"Con nghĩ chắc là đã sinh thêm, từ từ xem đi, chờ cử nhân đến đây thi hội không chừng có người mang tin cho ta. Người khác không nói, nhưng người ở phủ học cùng trường với tướng công, Quách cử nhân trước đó mang ngân phiếu trở về nói này thi hội lần này sẽ tới, trước đó hắn đi trong thôn chạy qua một chuyến, cùng đại ca bọn họ hẳn là quen biết."
Ngô thị:.
"Biết thì biết, lại không phải ấn tượng tốt gì, người ta bảo đảm khinh thường cùng lão đại lão nhị làm bạn."
Khương Mật bật cười: "Nhờ hắn hỗ trợ mang thư, hắn sẽ đồng ý.""Vậy thì coi lão đại lão nhị có cái tâm đó hay không, chỉ sợ bọn họ không nhớ nhung gì ta ở nơi này."
Bị ký thác kỳ vọng cao Quách cử nhân kỳ thật đã ở lên đường đi kinh thành. Đã từng có kinh nghiệm một lần đi thi, hắn cũng biết năm sau đi cũng còn kịp, nhưng vẫn quyết định đi, Quách cử nhân nghĩ đến Vệ Thành hiện giờ ở Hàn Lâm Viện liền ngồi không được, hắn cảm thấy ở nhà chính mình đọc sách không có tiến triển gì, nên muốn xuất phát sớm, đến kinh thành cùng Vệ Thành tâm sự, ôn lại giao tình, cũng nghe kinh nghiệm của hắn.
Sợ đi quá muộn không kịp đón năm mới nên cử nhân xuất phát đi kỳ thật không ít, Quách cử nhân trong nhà vốn là khá giả, sau khi hắn trúng cử nhân so ban đầu càng tốt hơn vài phần, đi trước mấy tháng cũng lo đến vấn đề tiền bạc.
Cứ như vậy, hắn cùng song thân (cha mẹ) thương lượng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-vuong-phu/1747886/chuong-79-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.