Thời gian trôi qua thật nhanh, cảm giác không có làm cái gì, một tuần liền đi qua. Hôm nay là ngày đã hẹn với Lục học sĩ, Khương Mật sớm đã chỉnh trang, nàng tỉ mỉ búi tóc, vẽ mi, đang muốn thoa phấn, hộp phấn mặt bởi vì thường bị sử dụng, càng ngày càng ít, hôm nay duỗi ngón tay chạm vào đã đụng đến đáy hộp. Khương Mật mới phát hiện, đáy hộp cũng có hình.
Chỉ lộ một chút nhìn không ra là vẽ cái gì, Khương Mật tò mò, cạy phấn ra xem. Xem xong mặt nàng đỏ lên, đem hộp phấn ném đi.
Bàn tay đem hộp phấn ném trên bàn trang điểm, còn vang lên một tiếng, Khương Mật không rảnh lo nó, nàng nhìn lòng bàn tay dính phấn hồng, vốn dĩ muốn sờ môi, lúc này chỉ cảm thấy đầu ngón tay nóng đến hoảng. Nhớ tới khi nương cầm lên còn nói trong thành bán đồ vật chính là hiếm lạ, chỉ hộp phấn cũng tao nhã..
Nơi nào là tao nhã? Là tình thú a.
Khương Mật rời chỗ, liền từ đông phòng đi ra ngoài, lại nghĩ tới phấn mặt để ở trên bàn trang điểm, nàng lại trở về phòng đem cất, lúc này mới ra khỏi phòng đến tây phòng đối diện. Còn ở trong sân liền nhìn thấy bên kia đèn còn sáng, đẩy cửa đi vào thấy nam nhân quả nhiên đang đọc sách.
Tiếng mở cửa lớn tiếng như vậy Vệ Thành có thể nghe không thấy?
Hắn buông sách vở xuống, ngẩng đầu thấy Khương Mật nhìn lại: "Mật Nương.."
Mới há mồm thì thấy nàng chạy tới trước mặt hắn, Khương Mật duỗi tay tát mặt hắn một cái, tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-vuong-phu/1747874/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.