Editor: An Hằng 
Beta: Bơ 
----------------------------- 
 Ôn Ngưng biết rõ anh đang tức giận, cô cũng không dám lên tầng, chỉ ở trong phòng khách dưới tầng ngây người hết một ngày, đến chín giờ tối mới thấp thỏm trở lại phòng ngủ, thực hiện nghĩa vụ của vợ chồng trong truyền thuyết. 
 Giang Thư tâm trạng vẫn không có chút khởi sắc. Anh làm ba hiệp trong đêm, trong lúc "hoạt động" không còn ba phần đùa, bảy phần cười như lúc trước nữa thay vào đó anh không hề có chút cảm xúc nào, chỉ như một con dã thú đang nổi cơn thịnh nộ, đang mạnh mẽ trút giận, không có chút thương hoa tiếc ngọc nào cả. 
Ôn Ngưng hoàn toàn không chịu nổi sự công kích của anh, hiện tại khí thế của anh ngày càng tăng càng làm cô khó mà chống đỡ. Sau vài lần gần như ngất đi trên ghế sô pha, anh mới buông tha cho cô. 
Ban đêm, Ôn Ngưng ôm chăn mỏng mê mệt thiếp đi. Sáng hôm sau khi tỉnh lại, thấy người đàn ông trên giường còn chưa tỉnh, cô nhẹ nhàng mặc quần áo rồi đi xuống tầng một. 
Thời tiết tháng 9 ở thành phố Hàn vẫn có thể mặc áo ngắn tay. Ôn Ngưng thay đi đổi lại hai chiếc áo phông đến nỗi áo đã có chút dãn ra. 
 Mẹ Từ đang nấu bữa sáng trong phòng bếp, cô liền đi qua phụ bà, cổ áo bất giác trượt xuống phía vai trái để lộ một mảng hồng nổi bật trên xương quai xanh trắng nõn. 
Mẹ Từ nhìn thấy, nở nụ cười đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-trung-thien-ai/2768235/chuong-6.html