Editor: Nguyễn Nghi
Beta: Anh Bự, An Điềm
---------
Vì ăn mừng truyện có áo mới nên Cá tặng mọi người 1 chương nữa nhé😘😘😘 thoả lòng phần nào mong muốn tát mặt nam chính của các đọc giả nè ☺️☺️☺️
À nhắc nhẹ 5k view sẽ bão 5c nhé 😘😘😘
Động tác gắp rau của anh không hề dừng lại.
Buổi sáng cùng Ôn Ngưng đi siêu thị, anh nhận được điện thoại liền đến công ty, sau khi trở về lập tức cùng ông nội cãi nhau một trận, đúng lúc chuyện anh giao cho Nhậm Thiên Cao điều tra có tin tức nên lại đi, cuối cùng trễ thời gian ăn bữa cơm tất niên này. Một ngày vất vả nên anh cũng chưa ăn gì.
Lúc Ôn Ngưng nói đã đem đồ ăn hâm nóng lại xong rồi anh thật sự không muốn ăn. Bây giờ ngồi xuống ăn được vài miếng lại cảm thấy ngon miệng.
Ôn Ngưng khi còn rất nhỏ đã tự học nấu ăn, tay nghề rất tốt, món ăn trên bàn đều là món Giang Thư thích, không chỉ có hương vị ngon mà còn giống với vị quen thuộc không thể giải thích sâu trong trí nhớ của anh.
Trước đây, trong nhà phần lớn đều là do Từ mẹ nấu, Giang Thư chưa từng ăn qua thức ăn do Ôn Ngưng nấu. Vào đêm giao thừa mẹ Từ về nhà ăn Tết, mọi thứ đều do Ôn Ngưng nấu. Anh có cảm giác quen thuộc này hai lần. Một lần là ở hiện tại. Một lần khác, chính là hôm anh trở về công ty từ khu nghỉ ven
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-trung-thien-ai/2768219/chuong-14.html