Lăng Viễn có thể xưng là một gương mặt ‘hồng’, bên cạnh anh ta có không ít người đến chào hỏi, nhưng người ái mộ xuất phát từ sự tôn trọng nghệ thuật, nên không tranh cãi ầm ĩ quá đáng, lúc muốn xin chữ kí cũng khá yên lặng, và đây là một trong những nguyên nhân khiến Lăng Viễn không để ý thân phận mà đến phòng triển lãm.
“Không muốn đến gặp thần tượng của cậu sao?” Nhìn Chu Thi Hàm vẫn còn đứng yên tại chỗ, Lộ Trạch mở miệng hỏi, trông cô nàng rất mến mộ ngôi sao này.
Chu Thì Hàm thật sự rất muốn đi, nhưng cô hơi ngượng, dù sao cô cũng đi xem triển lãm với Lộ Trạch, vẫn còn do dự, đột nhiên phát hiện Lộ Trạch đã đến chỗ bọn họ, vì vậy cô đành phải đi theo.
Lộ Trạch biết Thẩm Di đã thấy cậu, nếu giả mù thì rất thất lễ, Lộ Trạch suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đi tới chào hỏi. “Anh họ, thật trùng hợp.”
Chu Thi Hàm ngạc nhiên nhìn Lộ Trạch, bạn Diệp là em họ của Lăng Viễn? Tin này quá sốc rồi! Nhưng cô vẫn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì đã thấy người lên tiếng “ừ” là người đàn ông đứng bên cạnh Lăng Viễn, lập tức hiểu, thì ra là em họ của vị tiên sinh kia.
“Chào, tôi là bạn của anh họ cậu, Lăng Viễn.” Lăng Viễn khách sáo hơn so với Thẩm Di, còn vươn tay ra.
Lộ Trạch mỉm cười bắt tay với Lăng Viễn, suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Không biết Lăng tiên sinh có ngại kí tên không?”
Thẩm Di cười nhạo trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-trung-chu-dinh/2386921/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.