🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai tay ta run rẩy không sao kìm lại được, phong thư trên tay rơi xuống đất. Đột nhiên ta nhớ tới ngày hôm đó, trong lãnh cung, lúc mở chiếc túi gấm thứ hai Tô Mộ Hàn đưa, ta cũng giống như bây giờ.



Thế nhưng, giờ đây cảm giác của ta là đau lòng và thấtvọng. Ta luôn không thể hiểu, y muốn một quân cờ không biết nội tình đểlàm gì? Hóa ra không phải như vậy.



Hóa ra, ta là một quân cờ hữu dụng biết bao. Không phải sao?



Mật thám lợi hại nhất chính là kẻ không biết mình là mậtthám, như vậy mới có thể im hơi lặng tiếng mai phục bên cạnh kẻ khác.Bởi vì ta không để lại sơ hở cho kẻ khác.



Sơ hở duy nhất là nét chữ của ta, điểm này không thể lừadối được ai, song Phương Hàm đã giúp ta che giấu rất tốt. Nàng ta cònnói nàng ta tưởng ta là người của Tô Mộ Hàn, tiếp xúc rồi mới biết, hóara không phải.



Nhìn đi, đến Phương Hàm cũng cho rằng như vậy, huống chi là người khác.



Lại nhớ tới nhiều năm trước đây, lần đầu tiên ta và y gặpnhau ở căn phòng nhỏ trong ngôi chùa ấy, ta đã hỏi có phải y cũng tớitrú mưa không, song y nói rằng không, có lẽ y đang đợi ta đến…



Siết chặt tay, ta nào có thể tưởng tượng được câu nói “đang đợi ta đến” của y là ám chỉ điều này!



Nhắm mắt, những giọt lệ nóng hổi bỗng chốc lăn trên hai má, chảy xuống cằm, từng giọt nước mắt làm nhòa phong thư.



“A Tử! gọi ta.



Ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phuong-hoang/3010180/chuong-63.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mệnh Phượng Hoàng
Chương 63
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.