Ta vội hỏi: “Thế đã tra ra người nào làm chưa?”
Thái hậu lắc đầu. Ta im lặng, hồi lâu sau mới thấy Thái hậu quayngười lại, nói: “Ngươi về trước đi, mấy ngày này ai gia tụng kinh niệmPhật.” Bà nói xong liền quỳ xuống, ngay sau đó tiếng gõ mõ vang lên.
Cuối cùng ta đã biết vì sao Thái hậu đột nhiên nói muốn tụng kinhniệm Phật, hóa ra là vì Dao phi. Thái hậu là người tin Phật, phi tầntrong cung xảy ra chuyện như vậy, chung quy Thái hậu vẫn kiêng kỵ.
Cho dù trước đây Thái hậu có khúc mắc với Dao phi nhưng bây giờ người đã chết, thù hận lớn hơn nữa cũng bay theo gió, huống chi cái chết củaDao phi chẳng qua chỉ là ngòi nổ để kẻ khác châm ngòi cho cuộc chiến,nói cho cùng nàng ta cũng là một người xui xẻo. Sau đó ta lại nghĩ tớiNgọc Tiệp dư, nghĩ tới những lời nàng ấy nói với ta hôm đó.
Chần chừ giây lát, cuối cùng ta lên tiếng hỏi: “Thái hậu, thần thiếp cả gan muốn hỏi người một việc!”
Bà không quay đầu, tay vẫn gõ mõ. Ta cắn răng nói: “Chuyện Dao phihại Ngọc Tiệp dư sảy thai năm đó, không phải người không biết. Việc nàyđã xảy ra nhiều năm như vậy, khúc mắc giữa Hoàng thượng và Thái phi,người vẫn không định…”
“Đàn phi!” Ta còn chưa nói xong, đã bị Thái hậu nặng nề cách ngang.
Ta giật mình, bà lại nói: “Việc mà ngươi nên quan tâm thì hãy quantâm, việc ngươi không nên quan tâm thì đến một từ cũng đừng nhiều lời,ngươi còn không hiểu đạo lý này à?”
Cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phuong-hoang/3010170/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.