Tam vương gia định quỳ hành lễ thì bị hắn đỡ lên.
"Huynh biết ta không để ý mấy thứ này."
"Khụ, quân thần khác biệt."
Tam vương là kiểu người suy nghĩ chu toàn. Có thể bây giờ thật sự không thể ý nhưng sau này để ý thì những lễ nghĩa thiếu đi này sẽ trở thành một trong những nguyên nhân khép tội bất kính.
Thất vương lại chẳng để ý nhiều vậy.
Từ trước đến nay cậu ta chỉ cần chính mình tốt, tùy tâm tùy tính.
Cậu ta ôm quyền lạy một cái là xong hết lễ.
Chưa bị hỏi tội đã cáo trạng trước.
"Huynh thì hay rồi, đi chơi xong bắt ta ở lại kinh làm cu ly không công."
"Ta trả bổng lộc cho đệ nhé!"
"Ta lại thiếu chút tiền đó của huynh? Cái chính là vế trước kìa?"
Tam vương cũng xen vào.
"Ta sức khỏe không tốt.. khụ.. không thể gánh vác."
Hắn đầu tiên an ủi tam ca.
"Đương nhiên sức khỏe huynh sẽ đặt lên hàng đầu, nhưng tiểu thất còn nhỏ, sợ không thể chu toàn, huynh ở bên nhắc nhở một chút."
"Ta còn nhỏ? Huynh cũng biết ta còn nhỏ mà còn bắt ta giám quốc? Ta có thể nam tuần trị thủy."
Thất vương phe phẩy cây quạt, không hề có gánh nặng nhận mình còn nhỏ, mặc dù hắn cũng đã mười chín, lại từng du sơn ngoạn thủy khắp đại giang nam bắc.
Đương nhiên Thiên Mộ Thần sẽ không để cậu ta đi trị thủy.
Bởi vì hắn cũng là bị giam cung cung cuồng chân mới muốn viện cớ ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phuong-hoang-tue-xan-lien-hoa/3508877/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.