Hành động này của Giang Tư Hàn làm La Bối không hiểu ra sao cả.Khi cô vừa muốn mở miêng hỏi thì anh ta đã xuống lầu trở về phòng mất rồi. 
Bà nội đã đi ngủ từ sớm, lúc này tỉnh dậy đi toilet, thấy cháu gái đứng ở phòng khách, liền hỏi: "Làm sao vậy?" 
La Bối đưa hộp thức ăn đã được đóng gói cẩn thận cho bà xem,tất cả có bốn hộp,có chút nặng. 
Một hộp nhỏ đựng tổ yến. 
Còn ba cái khác lần lượt là tôm hùm lớn,tôm rang muối và bào ngư,bà La vừa thấy mấy hộp hải sản để trên bàn, cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng hỏi: "Cái này ở đâu vậy?" 
"Tiểu Giang vừa mang tới nói là hôm nay đi tham gia một bữa tiệc đóng gói về." 
Bây giờ La Bối suy nghĩ lại cũng không nhịn được bật cười,có thể là mấy lần trước đưa thức ăn cho anh làm anh xấu hổ.Nhưng lúc này anh cũng không có tiền, vẫn là một người trẻ tuổi với hai bàn tay trắng,ăn một bữa hải sản ngon liền nghĩ mang về cho hai bà cháu cô. 
Tôm rang muối tiêu cũng không rẻ, càng không nói đến tôm hùm lớn và bào ngư. 
Bất kể nói như thế nào thì Giang Tư Hàn cũng là người có tâm, La Bối cũng sẽ không bởi vì đây là đồ ăn thừa mang về mà không tôn trọng tâm ý này,ngược lại cô còn lấy hai cái thìa từ phòng bếp, muốn uống tổ yến cùng bà nội. 
Bà La không uống,bà ước gì đem mọi thứ tốt nhất đều để lại cho cháu gái, "Tiểu Giang là người hiểu được sinh hoạt,như vậy cũng rất tốt." 
Vừa rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phu-quy-troi-sinh/211442/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.